杏 xìng 树 shù - - 饶 ráo 相 xiāng
一 yī 株 zhū 文 wén 杏 xìng 当 dāng 庭 tíng 心 xīn , , 绿 lǜ 叶 yè 层 céng 层 céng 满 mǎn 院 yuàn 阴 yīn 。 。
隐 yǐn 却 què 青 qīng 虫 chóng 无 wú 觅 mì 处 chù , , 时 shí 招 zhāo 黄 huáng 鸟 niǎo 弄 nòng 佳 jiā 音 yīn 。 。
风 fēng 来 lái 静 jìng 听 tīng 多 duō 清 qīng 响 xiǎng , , 雨 yǔ 过 guò 闲 xián 看 kàn 自 zì 豁 huō 襟 jīn 。 。
顾 gù 盼 pàn 此 cǐ 君 jūn 增 zēng 雅 yǎ 兴 xìng , , 祇 qí 忧 yōu 秋 qiū 色 sè 暗 àn 相 xiāng 侵 qīn 。 。
杏树。明代。饶相。一株文杏当庭心,绿叶层层满院阴。 隐却青虫无觅处,时招黄鸟弄佳音。 风来静听多清响,雨过闲看自豁襟。 顾盼此君增雅兴,祇忧秋色暗相侵。