题 tí 宝 bǎo 积 jī 寺 sì - - 释 shì 元 yuán 觉 jué
乱 luàn 馀 yú 山 shān 路 lù 少 shǎo 人 rén 行 xíng , , 古 gǔ 寺 sì 闲 xián 花 huā 满 mǎn 径 jìng 生 shēng 。 。
铁 tiě 铸 zhù 真 zhēn 僧 sēng 重 zhòng 过 guò 火 huǒ , , 土 tǔ 颓 tuí 金 jīn 像 xiàng 不 bù 知 zhī 名 míng 。 。
石 shí 幢 chuáng 有 yǒu 咒 zhòu 云 yún 常 cháng 护 hù , , 香 xiāng 阁 gé 无 wú 基 jī 草 cǎo 自 zì 平 píng 。 。
头 tóu 白 bái 樵 qiáo 夫 fū 频 pín 向 xiàng 说 shuō , , 十 shí 年 nián 岩 yán 壑 hè 罢 bà 春 chūn 耕 gēng 。 。
题宝积寺。明代。释元觉。乱馀山路少人行,古寺闲花满径生。 铁铸真僧重过火,土颓金像不知名。 石幢有咒云常护,香阁无基草自平。 头白樵夫频向说,十年岩壑罢春耕。