送 sòng 允 yǔn 执 zhí 上 shàng 人 rén 归 guī 扬 yáng 州 zhōu - - 释 shì 古 gǔ 邈 miǎo
历 lì 历 lì 秋 qiū 山 shān 满 mǎn 眼 yǎn 清 qīng , , 维 wéi 扬 yáng 千 qiān 里 lǐ 羡 xiàn 孤 gū 征 zhēng 。 。
野 yě 行 xíng 觅 mì 句 jù 随 suí 流 liú 水 shuǐ , , 旅 lǚ 宿 sù 安 ān 禅 chán 对 duì 月 yuè 明 míng 。 。
驿 yì 路 lù 菊 jú 黄 huáng 霜 shuāng 渐 jiàn 冷 lěng , , 长 cháng 江 jiāng 枫 fēng 落 luò 雁 yàn 初 chū 横 héng 。 。
庐 lú 峰 fēng 旧 jiù 有 yǒu 他 tā 年 nián 约 yuē , , 莫 mò 便 biàn 桥 qiáo 西 xī 遂 suì 隐 yǐn 名 míng 。 。
送允执上人归扬州。明代。释古邈。历历秋山满眼清,维扬千里羡孤征。 野行觅句随流水,旅宿安禅对月明。 驿路菊黄霜渐冷,长江枫落雁初横。 庐峰旧有他年约,莫便桥西遂隐名。