寄 jì 才 cái 叔 shū 能 néng - - 释 shì 妙 miào 声 shēng
爱 ài 尔 ěr 文 wén 章 zhāng 今 jīn 擅 shàn 场 chǎng , , 天 tiān 孙 sūn 飘 piāo 堕 duò 锦 jǐn 机 jī 张 zhāng 。 。
海 hǎi 东 dōng 若 ruò 道 dào 无 wú 奇 qí 士 shì , , 僧 sēng 中 zhōng 何 hé 为 wéi 有 yǒu 此 cǐ 郎 láng 。 。
樱 yīng 桃 táo 新 xīn 荐 jiàn 忆 yì 相 xiāng 别 bié , , 橘 jú 子 zi 初 chū 黄 huáng 烦 fán 寄 jì 将 jiāng 。 。
䨥 huò 曹 cáo 湖 hú 边 biān 读 dú 书 shū 处 chù , , 向 xiàng 来 lái 弟 dì 子 zǐ 总 zǒng 升 shēng 堂 táng 。 。
寄才叔能。明代。释妙声。爱尔文章今擅场,天孙飘堕锦机张。 海东若道无奇士,僧中何为有此郎。 樱桃新荐忆相别,橘子初黄烦寄将。 䨥曹湖边读书处,向来弟子总升堂。