煮 zhǔ 雪 xuě 斋 zhāi - - 释 shì 妙 miào 声 shēng
禅 chán 客 kè 嗜 shì 春 chūn 茶 chá , , 铜 tóng 瓶 píng 煮 zhǔ 雪 xuě 花 huā 。 。
扫 sǎo 从 cóng 松 sōng 上 shàng 落 luò , , 坐 zuò 向 xiàng 竹 zhú 边 biān 夸 kuā 。 。
水 shuǐ 品 pǐn 应 yīng 重 zhòng 录 lù , , 天 tiān 真 zhēn 孰 shú 等 děng 差 chà 。 。
中 zhōng 泠 líng 岂 qǐ 不 bù 美 měi , , 终 zhōng 是 shì 混 hùn 泥 ní 沙 shā 。 。
煮雪斋。明代。释妙声。禅客嗜春茶,铜瓶煮雪花。 扫从松上落,坐向竹边夸。 水品应重录,天真孰等差。 中泠岂不美,终是混泥沙。