题 tí 黄 huáng 子 zǐ 久 jiǔ 山 shān 水 shuǐ - - 释 shì 妙 miào 声 shēng
黄 huáng 公 gōng 东 dōng 海 hǎi 客 kè , , 能 néng 画 huà 逼 bī 荆 jīng 关 guān 。 。
意 yì 尽 jǐn 崎 qí 岖 qū 外 wài , , 情 qíng 深 shēn 溟 míng 涬 xìng 间 jiān 。 。
猿 yuán 啼 tí 明 míng 月 yuè 峡 xiá , , 木 mù 落 luò 浩 hào 亹 mén 山 shān 。 。
谷 gǔ 口 kǒu 萝 luó 烟 yān 暝 míng , , 骑 qí 䲔 qíng 独 dú 未 wèi 还 hái 。 。
题黄子久山水。明代。释妙声。黄公东海客,能画逼荆关。 意尽崎岖外,情深溟涬间。 猿啼明月峡,木落浩亹山。 谷口萝烟暝,骑䲔独未还。