次 cì 韵 yùn 开 kāi 元 yuán 石 shí 钵 bō - - 释 shì 妙 miào 声 shēng
磨 mó 砻 lóng 圭 guī 角 jiǎo 象 xiàng 天 tiān 圆 yuán , , 佛 fó 手 shǒu 亲 qīn 持 chí 不 bù 计 jì 年 nián 。 。
乞 qǐ 食 shí 屡 lǚ 经 jīng 祇 qí 树 shù 下 xià , , 降 xiáng 龙 lóng 因 yīn 落 luò 沪 hù 川 chuān 边 biān 。 。
悬 xuán 时 shí 寒 hán 映 yìng 当 dāng 窗 chuāng 竹 zhú , , 洗 xǐ 次 cì 遥 yáo 分 fēn 卓 zhuō 锡 xī 泉 quán 。 。
神 shén 物 wù 护 hù 持 chí 希 xī 世 shì 宝 bǎo , , 故 gù 遭 zāo 劫 jié 火 huǒ 至 zhì 今 jīn 传 chuán 。 。
次韵开元石钵。明代。释妙声。磨砻圭角象天圆,佛手亲持不计年。 乞食屡经祇树下,降龙因落沪川边。 悬时寒映当窗竹,洗次遥分卓锡泉。 神物护持希世宝,故遭劫火至今传。