秋 qiū 呓 yì 八 bā 首 shǒu - - 释 shì 函 hán 可 kě
美 měi 人 rén 家 jiā 住 zhù 白 bái 云 yún 乡 xiāng , , 独 dú 上 shàng 高 gāo 楼 lóu 枉 wǎng 断 duàn 肠 cháng 。 。
丹 dān 荔 lì 剥 bō 馀 yú 蕉 jiāo 正 zhèng 熟 shú , , 素 sù 馨 xīn 开 kāi 遍 biàn 柚 yòu 初 chū 香 xiāng 。 。
人 rén 间 jiān 何 hé 处 chǔ 寻 xún 黄 huáng 鹄 gǔ , , 梦 mèng 里 lǐ 分 fēn 明 míng 见 jiàn 石 shí 羊 yáng 。 。
莫 mò 向 xiàng 凤 fèng 凰 huáng 台 tái 上 shàng 望 wàng , , 秋 qiū 风 fēng 秋 qiū 雨 yǔ 正 zhèng 茫 máng 茫 máng 。 。
秋呓八首。明代。释函可。美人家住白云乡,独上高楼枉断肠。 丹荔剥馀蕉正熟,素馨开遍柚初香。 人间何处寻黄鹄,梦里分明见石羊。 莫向凤凰台上望,秋风秋雨正茫茫。