寄 jì 一 yī 门 mén 介 jiè 直 zhí 二 èr 法 fǎ 王 wáng - - 释 shì 函 hán 可 kě
几 jǐ 年 nián 白 bái 拂 fú 各 gè 横 héng 纵 zòng , , 垂 chuí 死 sǐ 相 xiāng 看 kàn 道 dào 味 wèi 浓 nóng 。 。
人 rén 在 zài 石 shí 头 tou 江 jiāng 月 yuè 冷 lěng , , 诗 shī 从 cóng 天 tiān 半 bàn 岫 xiù 云 yún 封 fēng 。 。
座 zuò 前 qián 花 huā 雨 yǔ 三 sān 春 chūn 梦 mèng , , 谷 gǔ 里 lǐ 松 sōng 风 fēng 午 wǔ 夜 yè 钟 zhōng 。 。
二 èr 老 lǎo 有 yǒu 心 xīn 原 yuán 不 bù 系 xì , , 医 yī 巫 wū 闾 lǘ 下 xià 想 xiǎng 飞 fēi 筇 qióng 。 。
寄一门介直二法王。明代。释函可。几年白拂各横纵,垂死相看道味浓。 人在石头江月冷,诗从天半岫云封。 座前花雨三春梦,谷里松风午夜钟。 二老有心原不系,医巫闾下想飞筇。