怀 huái 关 guān 起 qǐ 皋 gāo - - 释 shì 函 hán 可 kě
十 shí 亩 mǔ 池 chí 塘 táng 百 bǎi 尺 chǐ 松 sōng , , 长 cháng 桥 qiáo 曲 qū 曲 qǔ 度 dù 疏 shū 钟 zhōng 。 。
庵 ān 前 qián 月 yuè 少 shǎo 孤 gū 僧 sēng 影 yǐng , , 堤 dī 畔 pàn 苔 tái 侵 qīn 野 yě 鹤 hè 踪 zōng 。 。
佛 fó 手 shǒu 香 xiāng 残 cán 凋 diāo 木 mù 笔 bǐ , , 马 mǎ 牙 yá 烟 yān 冷 lěng 坠 zhuì 荷 hé 蜂 fēng 。 。
只 zhǐ 愁 chóu 第 dì 宅 zhái 皆 jiē 新 xīn 主 zhǔ , , 燕 yàn 子 zi 归 guī 来 lái 亦 yì 不 bù 容 róng 。 。
怀关起皋。明代。释函可。十亩池塘百尺松,长桥曲曲度疏钟。 庵前月少孤僧影,堤畔苔侵野鹤踪。 佛手香残凋木笔,马牙烟冷坠荷蜂。 只愁第宅皆新主,燕子归来亦不容。