鼻 bí - - 释 shì 函 hán 可 kě
端 duān 然 rán 岳 yuè 立 lì 在 zài 中 zhōng 央 yāng , , 当 dāng 面 miàn 逢 féng 人 rén 绝 jué 覆 fù 藏 cáng 。 。
世 shì 上 shàng 共 gòng 推 tuī 能 néng 作 zuò 祖 zǔ , , 梦 mèng 中 zhōng 元 yuán 不 bù 羡 xiàn 为 wèi 郎 láng 。 。
聪 cōng 明 míng 久 jiǔ 让 ràng 安 ān 无 wú 事 shì , , 定 dìng 静 jìng 唯 wéi 闻 wén 戒 jiè 有 yǒu 香 xiāng 。 。
莫 mò 为 wèi 此 cǐ 时 shí 难 nán 尽 jǐn 掩 yǎn , , 故 gù 教 jiào 寒 hán 塞 sāi 嗅 xiù 清 qīng 霜 shuāng 。 。
鼻。明代。释函可。端然岳立在中央,当面逢人绝覆藏。 世上共推能作祖,梦中元不羡为郎。 聪明久让安无事,定静唯闻戒有香。 莫为此时难尽掩,故教寒塞嗅清霜。