哭 kū 大 dà 茎 jīng - - 释 shì 函 hán 可 kě
三 sān 人 rén 结 jié 伴 bàn 两 liǎng 人 rén 归 guī , , 一 yī 见 jiàn 西 xī 禅 chán 撒 sā 手 shǒu 飞 fēi 。 。
莫 mò 为 wèi 龙 lóng 庭 tíng 嫌 xián 雪 xuě 重 zhòng , , 却 què 从 cóng 天 tiān 界 jiè 恋 liàn 花 huā 馡 fēi 。 。
夕 xī 潮 cháo 竟 jìng 渡 dù 乡 xiāng 情 qíng 淡 dàn , , 晓 xiǎo 梦 mèng 仍 réng 悬 xuán 旧 jiù 愿 yuàn 违 wéi 。 。
一 yī 榻 tà 几 jǐ 年 nián 今 jīn 已 yǐ 矣 yǐ , , 他 tā 生 shēng 何 hé 处 chǔ 更 gèng 相 xiāng 依 yī 。 。
哭大茎。明代。释函可。三人结伴两人归,一见西禅撒手飞。 莫为龙庭嫌雪重,却从天界恋花馡。 夕潮竟渡乡情淡,晓梦仍悬旧愿违。 一榻几年今已矣,他生何处更相依。