遥 yáo 哭 kū 邹 zōu 白 bái 衣 yī - - 释 shì 函 hán 可 kě
到 dào 死 sǐ 应 yīng 知 zhī 骨 gǔ 未 wèi 摧 cuī , , 戴 dài 将 jiāng 白 bái 雪 xuě 照 zhào 泉 quán 台 tái 。 。
江 jiāng 山 shān 纸 zhǐ 上 shàng 还 hái 留 liú 影 yǐng , , 富 fù 贵 guì 生 shēng 前 qián 幸 xìng 不 bù 才 cái 。 。
短 duǎn 札 zhá 几 jǐ 回 huí 通 tōng 远 yuǎn 碛 qì , , 长 cháng 歌 gē 徒 tú 自 zì 委 wěi 荒 huāng 莱 lái 。 。
尘 chén 埋 mái 双 shuāng 管 guǎn 卮 zhī 亭 tíng 冷 lěng , , 从 cóng 此 cǐ 梅 méi 花 huā 不 bù 必 bì 开 kāi 。 。
遥哭邹白衣。明代。释函可。到死应知骨未摧,戴将白雪照泉台。 江山纸上还留影,富贵生前幸不才。 短札几回通远碛,长歌徒自委荒莱。 尘埋双管卮亭冷,从此梅花不必开。