天 tiān 中 zhōng 同 tóng 清 qīng 臣 chén 赤 chì 岩 yán 入 rù 山 shān 相 xiāng 访 fǎng - - 释 shì 函 hán 可 kě
笔 bǐ 如 rú 岳 yuè 立 lì 气 qì 如 rú 潮 cháo , , 远 yuǎn 戍 shù 间 jiān 关 guān 兴 xìng 更 gèng 饶 ráo 。 。
既 jì 挟 xié 金 jīn 兰 lán 同 tóng 绝 jué 漠 mò , , 又 yòu 扶 fú 云 yún 水 shuǐ 间 jiān 空 kōng 寥 liáo 。 。
东 dōng 山 shān 不 bù 独 dú 将 jiàng 棋 qí 至 zhì , , 白 bái 社 shè 何 hé 须 xū 蓄 xù 酒 jiǔ 招 zhāo 。 。
谷 gǔ 口 kǒu 久 jiǔ 无 wú 双 shuāng 屐 jī 响 xiǎng , , 好 hǎo 烧 shāo 松 sōng 火 huǒ 话 huà 终 zhōng 宵 xiāo 。 。
天中同清臣赤岩入山相访。明代。释函可。笔如岳立气如潮,远戍间关兴更饶。 既挟金兰同绝漠,又扶云水间空寥。 东山不独将棋至,白社何须蓄酒招。 谷口久无双屐响,好烧松火话终宵。