元 yuán 旦 dàn 哭 kū 喇 lǎ 嘛 ma 二 èr 首 shǒu - - 释 shì 函 hán 可 kě
满 mǎn 头 tóu 白 bái 雪 xuě 眼 yǎn 双 shuāng 青 qīng , , 方 fāng 丈 zhàng 时 shí 时 shí 见 jiàn 执 zhí 经 jīng 。 。
四 sì 海 hǎi 几 jǐ 回 huí 悲 bēi 鹤 hè 梦 mèng , , 一 yī 枝 zhī 今 jīn 又 yòu 丧 sàng 龙 lóng 庭 tíng 。 。
顶 dǐng 门 mén 有 yǒu 骨 gǔ 留 liú 金 jīn 字 zì , , 南 nán 塔 tǎ 无 wú 人 rén 失 shī 典 diǎn 型 xíng 。 。
见 jiàn 说 shuō 国 guó 王 wáng 齐 qí 下 xià 拜 bài , , 浮 fú 图 tú 千 qiān 古 gǔ 镇 zhèn 沧 cāng 溟 míng 。 。
元旦哭喇嘛二首。明代。释函可。满头白雪眼双青,方丈时时见执经。 四海几回悲鹤梦,一枝今又丧龙庭。 顶门有骨留金字,南塔无人失典型。 见说国王齐下拜,浮图千古镇沧溟。