千 qiān 山 shān 二 èr 首 shǒu - - 释 shì 函 hán 可 kě
天 tiān 与 yǔ 空 kōng 岩 yán 养 yǎng 病 bìng 身 shēn , , 衲 nà 衣 yī 无 wú 复 fù 惹 rě 红 hóng 尘 chén 。 。
故 gù 山 shān 久 jiǔ 已 yǐ 荆 jīng 榛 zhēn 遍 biàn , , 谁 shuí 料 liào 桃 táo 源 yuán 却 què 在 zài 秦 qín 。 。
千山二首。明代。释函可。天与空岩养病身,衲衣无复惹红尘。 故山久已荆榛遍,谁料桃源却在秦。