海 hǎi 珠 zhū 寺 sì 二 èr 首 shǒu - - 释 shì 函 hán 是 shì
涛 tāo 心 xīn 涌 yǒng 出 chū 梵 fàn 王 wáng 宫 gōng , , 蜃 shèn 气 qì 溟 míng 溟 míng 露 lù 瑞 ruì 容 róng 。 。
四 sì 面 miàn 波 bō 澜 lán 摇 yáo 画 huà 壁 bì , , 一 yī 城 chéng 笳 jiā 鼓 gǔ 杂 zá 晨 chén 钟 zhōng 。 。
海 hǎi 上 shàng 乾 qián 坤 kūn 成 chéng 殿 diàn 阁 gé , , 檐 yán 前 qián 风 fēng 雨 yǔ 吼 hǒu 蛟 jiāo 龙 lóng 。 。
自 zì 从 cóng 宋 sòng 代 dài 开 kāi 忠 zhōng 简 jiǎn , , 回 huí 首 shǒu 厓 yá 门 mén 烟 yān 雾 wù 重 zhòng 。 。
海珠寺二首。明代。释函是。涛心涌出梵王宫,蜃气溟溟露瑞容。 四面波澜摇画壁,一城笳鼓杂晨钟。 海上乾坤成殿阁,檐前风雨吼蛟龙。 自从宋代开忠简,回首厓门烟雾重。