慰 wèi 长 cháng 庆 qìng 诸 zhū 衲 nà - - 释 shì 函 hán 是 shì
尽 jǐn 道 dào 归 guī 山 shān 山 shān 日 rì 长 zhǎng , , 半 bàn 销 xiāo 衰 shuāi 病 bìng 半 bàn 心 xīn 伤 shāng 。 。
老 lǎo 成 chéng 凋 diāo 谢 xiè 吾 wú 宗 zōng 丧 sàng , , 少 shào 壮 zhuàng 参 shēn 商 shāng 门 mén 户 hù 荒 huāng 。 。
沉 chén 雪 xuě 振 zhèn 衣 yī 临 lín 海 hǎi 众 zhòng , , 深 shēn 溪 xī 涉 shè 水 shuǐ 出 chū 山 shān 堂 táng 。 。
僧 sēng 归 guī 闽 mǐn 寺 sì 休 xiū 惆 chóu 怅 chàng , , 须 xū 念 niàn 而 ér 翁 wēng 满 mǎn 鬓 bìn 霜 shuāng 。 。
慰长庆诸衲。明代。释函是。尽道归山山日长,半销衰病半心伤。 老成凋谢吾宗丧,少壮参商门户荒。 沉雪振衣临海众,深溪涉水出山堂。 僧归闽寺休惆怅,须念而翁满鬓霜。