庚 gēng 申 shēn 初 chū 春 chūn 得 dé 尘 chén 异 yì 去 qù 冬 dōng 书 shū - - 释 shì 函 hán 是 shì
一 yī 程 chéng 书 shū 信 xìn 隔 gé 年 nián 还 hái , , 细 xì 读 dú 犹 yóu 能 néng 慰 wèi 老 lǎo 颜 yán 。 。
宝 bǎo 镜 jìng 自 zì 传 zhuàn 寒 hán 月 yuè 夜 yè , , 寂 jì 光 guāng 常 cháng 照 zhào 老 lǎo 梅 méi 关 guān 。 。
重 zhòng 经 jīng 古 gǔ 道 dào 疑 yí 来 lái 日 rì , , 乍 zhà 听 tīng 新 xīn 潮 cháo 别 bié 故 gù 山 shān 。 。
想 xiǎng 到 dào 板 bǎn 桥 qiáo 回 huí 望 wàng 处 chù , , 几 jǐ 多 duō 人 rén 倚 yǐ 石 shí 阑 lán 干 gān 。 。
庚申初春得尘异去冬书。明代。释函是。一程书信隔年还,细读犹能慰老颜。 宝镜自传寒月夜,寂光常照老梅关。 重经古道疑来日,乍听新潮别故山。 想到板桥回望处,几多人倚石阑干。