辛 xīn 酉 yǒu 中 zhōng 秋 qiū - - 释 shì 函 hán 是 shì
秋 qiū 空 kōng 云 yún 散 sàn 碧 bì 霄 xiāo 澄 chéng , , 万 wàn 里 lǐ 江 jiāng 山 shān 倚 yǐ 太 tài 清 qīng 。 。
此 cǐ 夜 yè 月 yuè 高 gāo 人 rén 尽 jǐn 赏 shǎng , , 谁 shuí 家 jiā 香 xiāng 冷 lěng 梦 mèng 初 chū 成 chéng 。 。
光 guāng 辉 huī 不 bù 作 zuò 悲 bēi 欢 huān 色 sè , , 今 jīn 昔 xī 偏 piān 从 cóng 寒 hán 照 zhào 生 shēng 。 。
惟 wéi 有 yǒu 雁 yàn 翎 líng 斜 xié 度 dù 急 jí , , 一 yī 行 xíng 倒 dào 影 yǐng 入 rù 河 hé 明 míng 。 。
辛酉中秋。明代。释函是。秋空云散碧霄澄,万里江山倚太清。 此夜月高人尽赏,谁家香冷梦初成。 光辉不作悲欢色,今昔偏从寒照生。 惟有雁翎斜度急,一行倒影入河明。