前 qián 诗 shī 既 jì 成 chéng 风 fēng 雨 yǔ 拥 yōng 窗 chuāng 就 jiù 枕 zhěn 未 wèi 能 néng 再 zài 题 tí 一 yī 首 shǒu - - 释 shì 函 hán 是 shì
蒙 méng 蒙 méng 春 chūn 雨 yǔ 万 wàn 峰 fēng 深 shēn , , 别 bié 有 yǒu 清 qīng 光 guāng 寄 jì 夙 sù 心 xīn 。 。
收 shōu 拾 shí 闲 xián 情 qíng 付 fù 明 míng 月 yuè , , 寒 hán 炉 lú 拥 yōng 被 bèi 又 yòu 成 chéng 吟 yín 。 。
前诗既成风雨拥窗就枕未能再题一首。明代。释函是。蒙蒙春雨万峰深,别有清光寄夙心。 收拾闲情付明月,寒炉拥被又成吟。