双 shuāng 瓣 bàn 红 hóng 梅 méi - - 释 shì 函 hán 是 shì
输 shū 却 què 微 wēi 香 xiāng 与 yǔ 雪 xuě 同 tóng , , 疏 shū 斜 xié 终 zhōng 日 rì 笑 xiào 东 dōng 风 fēng 。 。
只 zhǐ 因 yīn 世 shì 眼 yǎn 妨 fáng 寒 hán 素 sù , , 放 fàng 出 chū 绯 fēi 衣 yī 不 bù 厌 yàn 重 zhòng 。 。
双瓣红梅。明代。释函是。输却微香与雪同,疏斜终日笑东风。 只因世眼妨寒素,放出绯衣不厌重。