浏 liú 阳 yáng 山 shān 中 zhōng - - 顾 gù 璘 lín
老 lǎo 来 lái 重 zhòng 作 zuò 宦 huàn 游 yóu 身 shēn , , 车 chē 马 mǎ 空 kōng 岩 yán 起 qǐ 路 lù 尘 chén 。 。
日 rì 出 chū 寒 hán 云 yún 犹 yóu 恋 liàn 岫 xiù , , 地 dì 偏 piān 幽 yōu 鸟 niǎo 不 bù 疑 yí 人 rén 。 。
行 xíng 藏 cáng 已 yǐ 被 bèi 青 qīng 山 shān 笑 xiào , , 税 shuì 敛 liǎn 空 kōng 悲 bēi 白 bái 屋 wū 贫 pín 。 。
安 ān 得 dé 简 jiǎn 书 shū 无 wú 一 yī 事 shì , , 壤 rǎng 歌 gē 相 xiāng 伴 bàn 葛 gé 天 tiān 民 mín 。 。
浏阳山中。明代。顾璘。老来重作宦游身,车马空岩起路尘。 日出寒云犹恋岫,地偏幽鸟不疑人。 行藏已被青山笑,税敛空悲白屋贫。 安得简书无一事,壤歌相伴葛天民。