马 mǎ 上 shàng 见 jiàn 霜 shuāng - - 顾 gù 璘 lín
十 shí 月 yuè 繁 fán 霜 shuāng 满 mǎn 原 yuán 草 cǎo , , 汉 hàn 南 nán 柳 liǔ 枝 zhī 犹 yóu 自 zì 青 qīng 。 。
长 cháng 路 lù 独 dú 怜 lián 尘 chén 滚 gǔn 滚 gǔn , , 老 lǎo 人 rén 休 xiū 怪 guài 鬓 bìn 星 xīng 星 xīng 。 。
从 cóng 来 lái 沙 shā 苑 yuàn 皆 jiē 骐 qí 骥 jì , , 何 hé 处 chǔ 松 sōng 根 gēn 少 shǎo 茯 fú 苓 líng 。 。
终 zhōng 岁 suì 簿 bù 书 shū 催 cuī 物 wù 役 yì , , 几 jǐ 时 shí 还 hái 续 xù 太 tài 玄 xuán 经 jīng 。 。
马上见霜。明代。顾璘。十月繁霜满原草,汉南柳枝犹自青。 长路独怜尘滚滚,老人休怪鬓星星。 从来沙苑皆骐骥,何处松根少茯苓。 终岁簿书催物役,几时还续太玄经。