登 dēng 清 qīng 凉 liáng 寺 sì 后 hòu 西 xī 塞 sài 山 shān 亭 tíng 四 sì 首 shǒu - - 顾 gù 璘 lín
剑 jiàn 化 huà 人 rén 亡 wáng 有 yǒu 故 gù 城 chéng , , 东 dōng 来 lái 海 hǎi 气 qì 带 dài 龙 lóng 腥 xīng 。 。
烟 yān 花 huā 楼 lóu 阁 gé 三 sān 千 qiān 界 jiè , , 锦 jǐn 绣 xiù 河 hé 山 shān 百 bǎi 二 èr 形 xíng 。 。
老 lǎo 托 tuō 神 shén 京 jīng 堪 kān 自 zì 隐 yǐn , , 醉 zuì 眠 mián 秋 qiū 涧 jiàn 不 bù 知 zhī 醒 xǐng 。 。
长 cháng 江 jiāng 只 zhī 在 zài 朱 zhū 阑 lán 外 wài , , 莫 mò 遣 qiǎn 哀 āi 歌 gē 动 dòng 杳 yǎo 冥 míng 。 。
登清凉寺后西塞山亭四首。明代。顾璘。剑化人亡有故城,东来海气带龙腥。 烟花楼阁三千界,锦绣河山百二形。 老托神京堪自隐,醉眠秋涧不知醒。 长江只在朱阑外,莫遣哀歌动杳冥。