喜 xǐ 归 guī 吟 yín 二 èr 首 shǒu - - 庞 páng 嵩 sōng
五 wǔ 十 shí 年 nián 来 lái 渐 jiàn 觉 jué 衰 shuāi , , 炼 liàn 磨 mó 筋 jīn 骨 gǔ 强 qiáng 撑 chēng 持 chí 。 。
空 kōng 怀 huái 尽 jìn 瘁 cuì 功 gōng 犹 yóu 拙 zhuō , , 颇 pō 解 jiě 知 zhī 非 fēi 过 guò 每 měi 滋 zī 。 。
执 zhí 法 fǎ 有 yǒu 时 shí 偏 piān 自 zì 信 xìn , , 论 lùn 心 xīn 千 qiān 古 gǔ 更 gèng 谁 shuí 欺 qī 。 。
国 guó 恩 ēn 深 shēn 处 chù 惭 cán 无 wú 报 bào , , 赢 yíng 向 xiàng 朱 zhū 明 míng 慰 wèi 所 suǒ 思 sī 。 。
喜归吟二首。明代。庞嵩。五十年来渐觉衰,炼磨筋骨强撑持。 空怀尽瘁功犹拙,颇解知非过每滋。 执法有时偏自信,论心千古更谁欺。 国恩深处惭无报,赢向朱明慰所思。