途 tú 中 zhōng 盛 shèng 暑 shǔ - - 丁 dīng 谓 wèi
山 shān 木 mù 无 wú 阴 yīn 驿 yì 路 lù 长 cháng , , 海 hǎi 风 fēng 吹 chuī 热 rè 透 tòu 蕉 jiāo 裳 shang 。 。
渴 kě 思 sī 西 xī 汉 hàn 金 jīn 茎 jīng 露 lù , , 困 kùn 忆 yì 南 nán 朝 cháo 石 shí 步 bù 廊 láng 。 。
江 jiāng 上 shàng 竹 zhú 竿 gān 输 shū 散 sǎn 诞 dàn , , 林 lín 间 jiān 冠 guān 褐 hè 负 fù 清 qīng 凉 liáng 。 。
下 xià 程 chéng 欲 yù 选 xuǎn 披 pī 襟 jīn 处 chù , , 满 mǎn 眼 yǎn 赭 zhě 桐 tóng 兼 jiān 佛 fú 桑 sāng 。 。
途中盛暑。宋代。丁谓。山木无阴驿路长,海风吹热透蕉裳。 渴思西汉金茎露,困忆南朝石步廊。 江上竹竿输散诞,林间冠褐负清凉。 下程欲选披襟处,满眼赭桐兼佛桑。