佩 pèi - - 丁 dīng 谓 wèi
山 shān 玄 xuán 水 shuǐ 苍 cāng 重 zhòng , , 进 jìn 揖 yī 退 tuì 扬 yáng 清 qīng 。 。
静 jìng 有 yǒu 如 rú 圭 guī 德 dé , , 行 xíng 无 wú 变 biàn 玉 yù 声 shēng 。 。
韦 wéi 弦 xián 非 fēi 中 zhōng 度 dù , , 兰 lán 蕙 huì 欠 qiàn 锵 qiāng 鸣 míng 。 。
几 jǐ 忆 yì 陪 péi 朝 cháo 会 huì , , 交 jiāo 相 xiāng 间 jiàn 九 jiǔ 成 chéng 。 。
佩。宋代。丁谓。山玄水苍重,进揖退扬清。 静有如圭德,行无变玉声。 韦弦非中度,兰蕙欠锵鸣。 几忆陪朝会,交相间九成。