劝 quàn 农 nóng 香 xiāng 山 shān - - 丁 dīng 逢 féng
宿 sù 云 yún 留 liú 润 rùn 欲 yù 侵 qīn 衣 yī , , 草 cǎo 长 cháng 山 shān 腰 yāo 路 lù 溅 jiàn 泥 ní 。 。
映 yìng 屋 wū 画 huà 图 tú 花 huā 远 yuǎn 近 jìn , , 接 jiē 畦 qí 湍 tuān 濑 lài 水 shuǐ 高 gāo 低 dī 。 。
人 rén 趋 qū 南 nán 亩 mǔ 生 shēng 涯 yá 乐 lè , , 春 chūn 入 rù 东 dōng 菑 zāi 土 tǔ 脉 mài 齐 qí 。 。
说 shuō 与 yǔ 老 lǎo 农 nóng 还 hái 自 zì 笑 xiào , , 近 jìn 来 lái 辛 xīn 苦 kǔ 惯 guàn 扶 fú 犁 lí 。 。
劝农香山。宋代。丁逢。宿云留润欲侵衣,草长山腰路溅泥。 映屋画图花远近,接畦湍濑水高低。 人趋南亩生涯乐,春入东菑土脉齐。 说与老农还自笑,近来辛苦惯扶犁。