题 tí 慧 huì 山 shān 翠 cuì 麓 lù 亭 tíng - - 丁 dīng 宝 bǎo 臣 chén
谛 dì 看 kàn 轩 xuān 轩 xuān 面 miàn 翠 cuì 微 wēi , , 暂 zàn 来 lái 登 dēng 此 cǐ 已 yǐ 忘 wàng 机 jī 。 。
地 dì 连 lián 佛 fó 寺 sì 楼 lóu 台 tái 古 gǔ , , 泉 quán 落 luò 山 shān 田 tián 稻 dào 蟹 xiè 肥 féi 。 。
晓 xiǎo 径 jìng 忽 hū 穿 chuān 清 qīng 气 qì 入 rù , , 夜 yè 船 chuán 多 duō 载 zài 白 bái 云 yún 归 guī 。 。
世 shì 人 rén 谁 shuí 识 shí 红 hóng 尘 chén 外 wài , , 终 zhōng 老 lǎo 功 gōng 名 míng 未 wèi 拂 fú 衣 yī 。 。
题慧山翠麓亭。宋代。丁宝臣。谛看轩轩面翠微,暂来登此已忘机。 地连佛寺楼台古,泉落山田稻蟹肥。 晓径忽穿清气入,夜船多载白云归。 世人谁识红尘外,终老功名未拂衣。