题 tí 醉 zuì 翁 wēng 亭 tíng - - 丁 dīng 臣 chén
山 shān 僧 sēng 野 yě 老 lǎo 远 yuǎn 逢 féng 迎 yíng , , 指 zhǐ 点 diǎn 清 qīng 泉 quán 笑 xiào 语 yǔ 同 tóng 。 。
近 jìn 日 rì 帝 dì 前 qián 枢 shū 轴 zhóu 老 lǎo , , 旧 jiù 来 lái 亭 tíng 上 shàng 醉 zuì 吟 yín 翁 wēng 。 。
林 lín 峦 luán 自 zì 古 gǔ 名 míng 虽 suī 胜 shèng , , 事 shì 物 wù 因 yīn 人 rén 地 dì 转 zhuàn 雄 xióng 。 。
从 cóng 此 cǐ 州 zhōu 民 mín 增 zēng 壮 zhuàng 观 guān , , 岘 xiàn 山 shān 非 fēi 独 dú 有 yǒu 羊 yáng 公 gōng 。 。
题醉翁亭。宋代。丁臣。山僧野老远逢迎,指点清泉笑语同。 近日帝前枢轴老,旧来亭上醉吟翁。 林峦自古名虽胜,事物因人地转雄。 从此州民增壮观,岘山非独有羊公。