入 rù 山 shān 马 mǎ 上 shàng 口 kǒu 占 zhàn - - 孔 kǒng 平 píng 仲 zhòng
奕 yì 奕 yì 秋 qiū 光 guāng 照 zhào 眼 yǎn 明 míng , , 野 yě 香 xiāng 山 shān 秀 xiù 互 hù 相 xiāng 迎 yíng 。 。
路 lù 穿 chuān 蒙 méng 密 mì 无 wú 人 rén 见 jiàn , , 天 tiān 借 jiè 阴 yīn 凉 liáng 助 zhù 我 wǒ 行 xíng 。 。
水 shuǐ 窦 dòu 溅 jiàn 流 liú 如 rú 贝 bèi 玉 yù , , 松 sōng 风 fēng 疏 shū 韵 yùn 作 zuò 韶 sháo 茎 jīng 。 。
一 yī 重 chóng 一 yī 掩 yǎn 尘 chén 埃 āi 远 yuǎn , , 故 gù 比 bǐ 城 chéng 中 zhōng 分 fèn 外 wài 清 qīng 。 。
入山马上口占。宋代。孔平仲。奕奕秋光照眼明,野香山秀互相迎。 路穿蒙密无人见,天借阴凉助我行。 水窦溅流如贝玉,松风疏韵作韶茎。 一重一掩尘埃远,故比城中分外清。