春 chūn 晚 wǎn 遣 qiǎn 兴 xìng - - 孔 kǒng 平 píng 仲 zhòng
纷 fēn 纷 fēn 柳 liǔ 絮 xù 入 rù 帘 lián 飞 fēi , , 正 zhèng 是 shì 酴 tú 醾 mí 花 huā 发 fā 时 shí 。 。
断 duàn 送 sòng 日 rì 长 zhǎng 惟 wéi 有 yǒu 睡 shuì , , 留 liú 连 lián 春 chūn 去 qù 可 kě 无 wú 诗 shī 。 。
狂 kuáng 鞭 biān 迸 bèng 笋 sǔn 偏 piān 当 dàng 户 hù , , 绿 lǜ 叶 yè 成 chéng 阴 yīn 巧 qiǎo 覆 fù 墀 chí 。 。
百 bǎi 舌 shé 声 shēng 中 zhōng 斜 xié 照 zhào 晚 wǎn , , 翛 xiāo 然 rán 衰 shuāi 鬓 bìn 任 rèn 风 fēng 吹 chuī 。 。
春晚遣兴。宋代。孔平仲。纷纷柳絮入帘飞,正是酴醾花发时。 断送日长惟有睡,留连春去可无诗。 狂鞭迸笋偏当户,绿叶成阴巧覆墀。 百舌声中斜照晚,翛然衰鬓任风吹。