城 chéng 楼 lóu 晚 wǎn 望 wàng - - 孔 kǒng 平 píng 仲 zhòng
城 chéng 楼 lóu 高 gāo 跨 kuà 天 tiān 中 zhōng 央 yāng , , 登 dēng 临 lín 举 jǔ 目 mù 极 jí 四 sì 荒 huāng 。 。
苍 cāng 云 yún 彤 tóng 霞 xiá 物 wù 象 xiàng 变 biàn , , 落 luò 日 rì 清 qīng 风 fēng 天 tiān 气 qì 凉 liáng 。 。
树 shù 深 shēn 蒙 méng 密 mì 幽 yōu 鸟 niǎo 语 yǔ , , 山 shān 势 shì 蝉 chán 联 lián 烟 yān 霭 ǎi 长 zhǎng 。 。
溪 xī 流 liú 渰 yǎn 渰 yǎn 东 dōng 下 xià 去 qù , , 安 ān 得 dé 扁 piān 舟 zhōu 还 hái 故 gù 乡 xiāng 。 。
城楼晚望。宋代。孔平仲。城楼高跨天中央,登临举目极四荒。 苍云彤霞物象变,落日清风天气凉。 树深蒙密幽鸟语,山势蝉联烟霭长。 溪流渰渰东下去,安得扁舟还故乡。