戏 xì 承 chéng 君 jūn - - 孔 kǒng 平 píng 仲 zhòng
越 yuè 上 shàng 荒 huāng 山 shān 浪 làng 得 dé 名 míng , , 如 rú 何 hé 开 kāi 邑 yì 在 zài 彭 péng 城 chéng 。 。
飘 piāo 萧 xiāo 云 yún 意 yì 迷 mí 秋 qiū 日 rì , , 索 suǒ 寞 mò 人 rén 心 xīn 恋 liàn 玉 yù 京 jīng 。 。
花 huā 倚 yǐ 宫 gōng 墙 qiáng 无 wú 限 xiàn 好 hǎo , , 泉 quán 流 liú 古 gǔ 寺 sì 有 yǒu 馀 yú 清 qīng 。 。
尽 jǐn 芟 shān 野 yě 艾 ài 栽 zāi 修 xiū 竹 zhú , , 更 gèng 听 tīng 虞 yú 弦 xián 奏 zòu 九 jiǔ 成 chéng 。 。
戏承君。宋代。孔平仲。越上荒山浪得名,如何开邑在彭城。 飘萧云意迷秋日,索寞人心恋玉京。 花倚宫墙无限好,泉流古寺有馀清。 尽芟野艾栽修竹,更听虞弦奏九成。