次 cì 韵 yùn 和 hé 常 cháng 父 fù - - 孔 kǒng 平 píng 仲 zhòng
赴 fù 官 guān 并 bìng 出 chū 江 jiāng 湖 hú 上 shàng , , 讲 jiǎng 学 xué 联 lián 居 jū 海 hǎi 岱 dài 中 zhōng 。 。
会 huì 合 hé 尤 yóu 嗟 jiē 别 bié 离 lí 促 cù , , 音 yīn 书 shū 何 hé 似 sì 笑 xiào 言 yán 同 tóng 。 。
黄 huáng 莺 yīng 度 dù 曲 qǔ 争 zhēng 催 cuī 晓 xiǎo , , 红 hóng 杏 xìng 薰 xūn 香 xiāng 半 bàn 倚 yǐ 风 fēng 。 。
景 jǐng 物 wù 佳 jiā 时 shí 忆 yì 相 xiāng 见 jiàn , , 恨 hèn 无 wú 双 shuāng 翅 chì 逐 zhú 飞 fēi 鸿 hóng 。 。
次韵和常父。宋代。孔平仲。赴官并出江湖上,讲学联居海岱中。 会合尤嗟别离促,音书何似笑言同。 黄莺度曲争催晓,红杏薰香半倚风。 景物佳时忆相见,恨无双翅逐飞鸿。