冬 dōng 晚 wǎn 怀 huái 介 jiè 之 zhī - - 孔 kǒng 平 píng 仲 zhòng
窜 cuàn 迹 jī 南 nán 游 yóu 岁 suì 再 zài 侵 qīn , , 思 sī 归 guī 望 wàng 远 yuǎn 久 jiǔ 沉 chén 吟 yín 。 。
风 fēng 敲 qiāo 古 gǔ 木 mù 寒 hán 声 shēng 碎 suì , , 云 yún 拥 yōng 江 jiāng 天 tiān 暝 míng 色 sè 深 shēn 。 。
饮 yǐn 可 kě 涤 dí 愁 chóu 谁 shuí 伴 bàn 醉 zuì , , 诗 shī 从 cóng 写 xiě 恨 hèn 少 shǎo 知 zhī 音 yīn 。 。
想 xiǎng 君 jūn 笑 xiào 语 yǔ 如 rú 饥 jī 渴 kě , , 何 hé 日 rì 相 xiāng 逢 féng 慰 wèi 此 cǐ 心 xīn 。 。
冬晚怀介之。宋代。孔平仲。窜迹南游岁再侵,思归望远久沉吟。 风敲古木寒声碎,云拥江天暝色深。 饮可涤愁谁伴醉,诗从写恨少知音。 想君笑语如饥渴,何日相逢慰此心。