宿 sù 涝 lào 泽 zé - - 孔 kǒng 平 píng 仲 zhòng
出 chū 城 chéng 云 yún 物 wù 好 hǎo , , 更 gèng 听 tīng 歌 gē 声 shēng 发 fā 。 。
行 xíng 路 lù 已 yǐ 微 wēi 阴 yīn , , 暮 mù 村 cūn 逢 féng 霰 sǎn 雪 xuě 。 。
衾 qīn 寒 hán 不 bù 成 chéng 寐 mèi , , 奄 yǎn 奄 yǎn 残 cán 灯 dēng 灭 miè 。 。
宿涝泽。宋代。孔平仲。出城云物好,更听歌声发。 行路已微阴,暮村逢霰雪。 衾寒不成寐,奄奄残灯灭。