本 běn 是 shì 一 yī 首 shǒu 寄 jì 芸 yún 叟 sǒu - - 孔 kǒng 平 píng 仲 zhòng
本 běn 末 mò 已 yǐ 倒 dào 置 zhì , , 是 shì 非 fēi 当 dāng 告 gào 谁 shuí 。 。
同 tóng 为 wèi 天 tiān 涯 yá 客 kè , , 根 gēn 冷 lěng 聊 liáo 相 xiāng 依 yī 。 。
生 shēng 平 píng 尚 shàng 气 qì 节 jié , , 相 xiāng 约 yuē 老 lǎo 不 bù 衰 shuāi 。 。
煎 jiān 烹 pēng 虽 suī 炎 yán 炎 yán , , 何 hé 损 sǔn 百 bǎi 炼 liàn 姿 zī 。 。
太 tài 过 guò 空 kōng 自 zì 反 fǎn , , 急 jí 鞭 biān 尤 yóu 恐 kǒng 迟 chí 。 。
本是一首寄芸叟。宋代。孔平仲。本末已倒置,是非当告谁。 同为天涯客,根冷聊相依。 生平尚气节,相约老不衰。 煎烹虽炎炎,何损百炼姿。 太过空自反,急鞭尤恐迟。