发 fā 浔 xún 阳 yáng - - 孔 kǒng 武 wǔ 仲 zhòng
西 xī 游 yóu 不 bù 敢 gǎn 避 bì 残 cán 年 nián , , 兄 xiōng 弟 dì 分 fēn 携 xié 楚 chǔ 水 shuǐ 边 biān 。 。
浩 hào 荡 dàng 东 dōng 风 fēng 回 huí 草 cǎo 木 mù , , 曚 méng 曈 tóng 晓 xiǎo 色 sè 满 mǎn 山 shān 川 chuān 。 。
却 què 穿 chuān 梅 méi 径 jìng 花 huā 争 zhēng 落 luò , , 久 jiǔ 憩 qì 邮 yóu 亭 tíng 日 rì 未 wèi 偏 piān 。 。
安 ān 佚 yì 竟 jìng 非 fēi 儒 rú 者 zhě 事 shì , , 虺 huī 隤 tuí 我 wǒ 马 mǎ 亦 yì 须 xū 鞭 biān 。 。
发浔阳。宋代。孔武仲。西游不敢避残年,兄弟分携楚水边。 浩荡东风回草木,曚曈晓色满山川。 却穿梅径花争落,久憩邮亭日未偏。 安佚竟非儒者事,虺隤我马亦须鞭。