吕 lǚ 推 tuī - - 孔 kǒng 武 wǔ 仲 zhòng
昼 zhòu 卧 wò 蓬 péng 山 shān 禁 jìn 漏 lòu 长 zhǎng , , 起 qǐ 观 guān 名 míng 画 huà 得 dé 心 xīn 降 jiàng 。 。
曾 céng 闻 wén 饮 yǐn 啄 zhuó 依 yī 南 nán 海 hǎi , , 颇 pō 怪 guài 飞 fēi 鸣 míng 到 dào 北 běi 窗 chuāng 。 。
峭 qiào 格 gé 正 zhèng 宜 yí 风 fēng 作 zuò 驭 yù , , 修 xiū 翎 líng 堪 kān 与 yǔ 凤 fèng 为 wèi 双 shuāng 。 。
知 zhī 公 gōng 物 wù 外 wài 寻 xún 幽 yōu 好 hǎo , , 不 bù 恋 liàn 荣 róng 华 huá 拥 yōng 节 jié 幢 chuáng 。 。
吕推。宋代。孔武仲。昼卧蓬山禁漏长,起观名画得心降。 曾闻饮啄依南海,颇怪飞鸣到北窗。 峭格正宜风作驭,修翎堪与凤为双。 知公物外寻幽好,不恋荣华拥节幢。