寄 jì 聂 niè 正 zhèng 甫 fǔ - - 孔 kǒng 武 wǔ 仲 zhòng
虎 hǔ 髯 rán 两 liǎng 颊 jiá 状 zhuàng 貌 mào 古 gǔ , , 开 kāi 口 kǒu 论 lùn 议 yì 辞 cí 非 fēi 今 jīn 。 。
尚 shàng 藏 cáng 折 zhé 剑 jiàn 万 wàn 丈 zhàng 气 qì , , 空 kōng 驰 chí 老 lǎo 骥 jì 千 qiān 里 lǐ 心 xīn 。 。
六 liù 印 yìn 他 tā 年 nián 新 xīn 将 jiàng 相 xiàng , , 一 yī 瓢 piáo 今 jīn 日 rì 旧 jiù 山 shān 林 lín 。 。
黄 huáng 云 yún 断 duàn 天 tiān 望 wàng 不 bù 极 jí , , 想 xiǎng 君 jūn 何 hé 处 chǔ 方 fāng 悲 bēi 吟 yín 。 。
寄聂正甫。宋代。孔武仲。虎髯两颊状貌古,开口论议辞非今。 尚藏折剑万丈气,空驰老骥千里心。 六印他年新将相,一瓢今日旧山林。 黄云断天望不极,想君何处方悲吟。