王 wáng 太 tài 师 shī 挽 wǎn 词 cí - - 文 wén 彦 yàn 博 bó
去 qù 春 chūn 解 jiě 组 zǔ 遂 suì 西 xī 征 zhēng , , 曾 céng 辱 rǔ 都 dōu 门 mén 出 chū 饯 jiàn 行 xíng 。 。
席 xí 上 shàng 诗 shī 成 chéng 光 guāng 退 tuì 迹 jī , , 樽 zūn 中 zhōng 酒 jiǔ 满 mǎn 叙 xù 离 lí 情 qíng 。 。
经 jīng 年 nián 方 fāng 叹 tàn 音 yīn 容 róng 隔 gé , , 此 cǐ 日 rì 俄 é 惊 jīng 柱 zhù 石 shí 倾 qīng 。 。
羸 léi 老 lǎo 不 bù 能 néng 亲 qīn 引 yǐn 绋 fú , , 临 lín 风 fēng 洒 sǎ 泪 lèi 湿 shī 襟 jīn 缨 yīng 。 。
王太师挽词。宋代。文彦博。去春解组遂西征,曾辱都门出饯行。 席上诗成光退迹,樽中酒满叙离情。 经年方叹音容隔,此日俄惊柱石倾。 羸老不能亲引绋,临风洒泪湿襟缨。