诗 shī 寄 jì 西 xī 都 dōu 致 zhì 政 zhèng 司 sī 空 kōng 相 xiàng 公 gōng - - 文 wén 彦 yàn 博 bó
燕 yàn 居 jū 堂 táng 北 běi 虚 xū 闲 xián 地 dì , , 藜 lí 藿 huò 森 sēn 森 sēn 欲 yù 柱 zhù 天 tiān 。 。
中 zhōng 有 yǒu 红 hóng 梨 lí 最 zuì 翘 qiào 秀 xiù , , 削 xuē 成 chéng 鸠 jiū 杖 zhàng 佐 zuǒ 衰 shuāi 年 nián 。 。
初 chū 同 tóng 野 yě 叟 sǒu 甘 gān 芹 qín 味 wèi , , 终 zhōng 学 xué 狂 kuáng 翁 wēng 挂 guà 酒 jiǔ 钱 qián 。 。
分 fēn 寄 jì 一 yī 枝 zhī 公 gōng 必 bì 讶 yà , , 提 tí 携 xié 不 bù 称 chēng 葛 gé 陂 bēi 仙 xiān 。 。
诗寄西都致政司空相公。宋代。文彦博。燕居堂北虚闲地,藜藿森森欲柱天。 中有红梨最翘秀,削成鸠杖佐衰年。 初同野叟甘芹味,终学狂翁挂酒钱。 分寄一枝公必讶,提携不称葛陂仙。