李 lǐ 梗 gěng 和 hè 诗 shī 复 fù 用 yòng 前 qián 韵 yùn - - 王 wáng 十 shí 朋 péng
维 wéi 摩 mó 老 lǎo 病 bìng 思 sī 何 hé 堪 kān , , 药 yào 性 xìng 从 cóng 今 jīn 却 què 渐 jiàn 谙 ān 。 。
掩 yǎn 卷 juàn 正 zhèng 思 sī 眠 mián 丈 zhàng 室 shì , , 论 lùn 文 wén 俄 é 喜 xǐ 遇 yù 奇 qí 男 nán 。 。
共 gòng 嗟 jiē 世 shì 路 lù 羊 yáng 肠 cháng 险 xiǎn , , 刚 gāng 怕 pà 人 rén 情 qíng 鼠 shǔ 口 kǒu 甘 gān 。 。
耸 sǒng 壑 hè 昂 áng 霄 xiāo 君 jūn 未 wèi 晚 wǎn , , 吾 wú 衰 shuāi 已 yǐ 是 shì 食 shí 三 sān 蚕 cán 。 。
李梗和诗复用前韵。宋代。王十朋。维摩老病思何堪,药性从今却渐谙。 掩卷正思眠丈室,论文俄喜遇奇男。 共嗟世路羊肠险,刚怕人情鼠口甘。 耸壑昂霄君未晚,吾衰已是食三蚕。