元 yuán 章 zhāng 赠 zèng 馀 yú 甘 gān 子 zǐ 用 yòng 前 qián 韵 yùn - - 王 wáng 十 shí 朋 péng
草 cǎo 禀 bǐng 南 nán 方 fāng 地 dì 近 jìn 阳 yáng , , 不 bù 随 suí 凡 fán 果 guǒ 当 dāng 家 jiā 常 cháng 。 。
端 duān 因 yīn 坡 pō 句 jù 声 shēng 名 míng 重 zhòng , , 正 zhèng 类 lèi 梅 méi 诗 shī 气 qì 韵 yùn 长 zhǎng 。 。
回 huí 颊 jiá 已 yǐ 输 shū 崖 yá 蜜 mì 味 wèi , , 返 fǎn 魂 hún 终 zhōng 共 gòng 雪 xuě 芽 yá 香 xiāng 。 。
故 gù 人 rén 知 zhī 我 wǒ 诗 shī 肠 cháng 苦 kǔ , , 更 gèng 赠 zèng 蒲 pú 萄 táo 为 wèi 荐 jiàn 觞 shāng 。 。
元章赠馀甘子用前韵。宋代。王十朋。草禀南方地近阳,不随凡果当家常。 端因坡句声名重,正类梅诗气韵长。 回颊已输崖蜜味,返魂终共雪芽香。 故人知我诗肠苦,更赠蒲萄为荐觞。