又 yòu 用 yòng 韵 yùn 呈 chéng 行 xíng 可 kě - - 王 wáng 十 shí 朋 péng
神 shén 仙 xiān 乞 qǐ 与 yǔ 返 fǎn 魂 hún 丹 dān , , 枯 kū 木 mù 能 néng 成 chéng 处 chǔ 子 zǐ 颜 yán 。 。
雅 yǎ 乐 yuè 声 shēng 中 zhōng 逢 féng 魏 wèi 绛 jiàng , , 重 chóng 围 wéi 解 jiě 后 hòu 见 jiàn 齐 qí 环 huán 。 。
九 jiǔ 龄 líng 赋 fù 妙 miào 那 nà 能 néng 继 jì , , 三 sān 峡 xiá 诗 shī 高 gāo 未 wèi 易 yì 攀 pān 。 。
儿 ér 辈 bèi 莫 mò 言 yán 酬 chóu 倡 chàng 晚 wǎn , , 吾 wú 乡 xiāng 食 shí 实 shí 在 zài 秋 qiū 间 jiān 。 。
又用韵呈行可。宋代。王十朋。神仙乞与返魂丹,枯木能成处子颜。 雅乐声中逢魏绛,重围解后见齐环。 九龄赋妙那能继,三峡诗高未易攀。 儿辈莫言酬倡晚,吾乡食实在秋间。