和 hé 李 lǐ 彦 yàn 文 wén - - 王 wáng 庭 tíng 圭 guī
偶 ǒu 从 cóng 山 shān 泽 zé 得 dé 追 zhuī 陪 péi , , 吐 tǔ 论 lùn 风 fēng 生 shēng 不 bù 受 shòu 埃 āi 。 。
曾 céng 读 dú 芸 yún 斋 zhāi 编 biān 广 guǎng 录 lù , , 固 gù 知 zhī 天 tiān 下 xià 有 yǒu 奇 qí 才 cái 。 。
愁 chóu 堆 duī 青 qīng 简 jiǎn 千 qiān 年 nián 蠹 dù , , 忙 máng 过 guò 黄 huáng 槐 huái 几 jǐ 度 dù 开 kāi 。 。
往 wǎng 岁 suì 闻 wén 名 míng 未 wèi 相 xiāng 识 shí , , 常 cháng 如 rú 弱 ruò 水 shuǐ 隔 gé 蓬 péng 莱 lái 。 。
和李彦文。宋代。王庭圭。偶从山泽得追陪,吐论风生不受埃。 曾读芸斋编广录,固知天下有奇才。 愁堆青简千年蠹,忙过黄槐几度开。 往岁闻名未相识,常如弱水隔蓬莱。