和 hé 刘 liú 元 yuán 弼 bì 筠 yún 亭 tíng - - 王 wáng 庭 tíng 圭 guī
种 zhǒng 竹 zhú 诛 zhū 茅 máo 欲 yù 傍 bàng 亭 tíng , , 亭 tíng 前 qián 花 huā 草 cǎo 莫 mò 争 zhēng 名 míng 。 。
笋 sǔn 根 gēn 稚 zhì 子 zǐ 春 chūn 无 wú 数 shù , , 枝 zhī 上 shàng 鹓 yuān 雏 chú 晚 wǎn 更 gèng 清 qīng 。 。
翠 cuì 逼 bī 衣 yī 襟 jīn 添 tiān 野 yě 兴 xìng , , 叶 yè 翻 fān 风 fēng 雨 yǔ 打 dǎ 窗 chuāng 声 shēng 。 。
何 hé 当 dāng 万 wàn 木 mù 凋 diāo 零 líng 后 hòu , , 尤 yóu 见 jiàn 青 qīng 青 qīng 不 bù 世 shì 情 qíng 。 。
和刘元弼筠亭。宋代。王庭圭。种竹诛茅欲傍亭,亭前花草莫争名。 笋根稚子春无数,枝上鹓雏晚更清。 翠逼衣襟添野兴,叶翻风雨打窗声。 何当万木凋零后,尤见青青不世情。