戏 xì 调 diào 义 yì 高 gāo - - 王 wáng 庭 tíng 圭 guī
横 héng 担 dān 拄 zhǔ 杖 zhàng 入 rù 山 shān , , 坐 zuò 断 duàn 高 gāo 峰 fēng 境 jìng 界 jiè 。 。
一 yī 吼 hǒu 震 zhèn 动 dòng 林 lín 木 mù , , 忽 hū 然 rán 草 cǎo 贼 zéi 大 dà 败 bài 。 。
了 le 则 zé 万 wàn 法 fǎ 俱 jù 空 kōng , , 未 wèi 了 liǎo 应 yīng 须 xū 还 huán 债 zhài 。 。
本 běn 是 shì 两 liǎng 重 chóng 公 gōng 案 àn , , 如 rú 今 jīn 一 yī 道 dào 俱 jù 解 jiě 。 。
戏调义高。宋代。王庭圭。横担拄杖入山,坐断高峰境界。 一吼震动林木,忽然草贼大败。 了则万法俱空,未了应须还债。 本是两重公案,如今一道俱解。